✨ “Vạt Nắng Cuối Ngày” – Bản Giao Hưởng Sơn Mài của Họa sĩ Phạm Trinh
Với sự kết hợp tinh tế giữa sơn mài truyền thống, vỏ trứng và dát vàng, bức tranh mở ra một thế giới vừa thực vừa mơ – nơi những ký ức tuổi thơ, tình mẫu tử và vẻ đẹp mộc mạc của làng quê Việt Nam được tái hiện một cách xúc động.
Hình ảnh người mẹ gánh đôi thúng gạo, đứa trẻ nô đùa cùng chú trâu , chim hót, bướm bay lượn, ông mặt trời đỏ au dần buông xuống bên chiều tà… đều là những biểu tượng thân thuộc với người Việt. Không cần mô tả tỉ mỉ, Phạm Trinh tinh giản mọi chi tiết để giữ lại cái hồn – cái lặng thầm, kiên nhẫn của người mẹ, cái hồn nhiên tinh khôi của trẻ thơ, cái gần gũi bao la của đất trời.
Chất liệu sơn mài cổ điển mang đến chiều sâu, sự bền bỉ và cảm giác thiêng liêng. Những mảng vỏ trứng trắng gợi lên sự thanh khiết, trong trẻo – như ký ức non tơ. Và đặc biệt, chi tiết dát vàng không mang sắc thái phô trương, mà được sử dụng như ánh nắng cuối ngày – một thứ ánh sáng mang tính biểu tượng, cho sự quý giá của những khoảnh khắc tưởng chừng rất đỗi bình dị.
Dưới lớp sơn mài, vàng không lấp lánh – mà âm ấm, như ký ức ngậm ngùi soi rọi vào tâm hồn người xem.
Phạm Trinh không chỉ vẽ tranh – gìn giữ những giá trị đang phai nhạt, bằng đường cọ đậm chất truyền thống và cảm xúc lắng đọng. “Vạt Nắng Cuối Ngày” là lời tri ân tới quá khứ, và cũng là lời nhắc nhở dịu dàng về những điều đẹp đẽ chưa từng mất đi – chỉ là ta đã quên lặng nhìn lại