“Trâu Ký Ức” là một tác phẩm sơn mài không giống bất kỳ bức tranh dân gian nào, bởi ở đây, trâu không còn là hình tượng đơn độc, mà trở thành một vật thể lưu trữ văn hóa, mang trên mình từng mảnh ký ức về một làng quê Việt xưa cũ.
Từ chén cơm, đèn dầu, bàn cờ, đến nón lá, con gà, con cá, con chó... tất cả được đặt lên thân trâu như những biểu tượng chạm khắc trên di sản tập thể. Không cần chú thích, người xem vẫn nhận ra – bởi đó là một phần tuổi thơ, đã từng tồn tại, và chưa từng rời xa.
“Trâu Ký Ức” không phải là tranh để xem một lần, mà là tranh để nhìn lại – nhớ lại – và cảm lại. Nó không chỉ kể chuyện làng quê, mà còn kể về chính người xem – về điều gì từng là thân thuộc, và điều gì mãi mãi là quê hương trong tim.